Thursday 13 March 2014

Hạnh phúc vô hình…

Trái tim ta đã hóa thành sỏi đá
Từ bao giờ ta cũng đâu hay
Khi ta nhận lấy những đắng cay
Mà người ta cứ cố tình mang đến.
Trái tim ta giờ đây mỏi mệt
Ta bơ vơ, lạc lõng giữa dòng đời
Biết tìm ở đâu một con người
Ta gửi gắm bao nỗi niềm, tâm sự…
Muốn làm cơn gió vô tư lự
Để quên hết những mỏi mệt nơi đây
Để ta quên đi những vơi đầy
Của một kiếp người đầy toan tính.
Rồi giật mình, ta như choàng tỉnh
Ta bước ra một vùng sáng bao la
Bỏ qua hết danh vọng và xa hoa
Ta hạnh phúc với những gì ta có…
Bầu trời kia có những cơn gió
Gió vui tươi hạnh phúc làm sao
Đã bao lần ta luôn ước ao
Ta cũng luôn vui tươi như vậy…
Từ hôm nay ta sẽ nhận thấy
Những hạnh phúc nhỏ bé quanh ta
Hạnh phúc vô hình, không nhìn ra
Vậy thì ta hãy luôn cảm nhận…

No comments:

Post a Comment